Con chào Bác Nguyễn Nhân, con tên Nguyễn Thị Phương Huệ, sống tại TP. Đà Lạt. Con có nghe Thông tin về việc GHPG không cho Bác tiếp tục phổ biến Pháp môn Thiền Tông cũng như giấy phép xuất bản sách, con cảm thấy buồn vì những điều tuyệt mật Đức Phật dạy lại không được nhiều người biết tới. Bản thân con cũng tìm hiểu và xem xét về tính khoa học của sách Bác viết cũng như những vị Pháp sư giảng và một vài tác giả nước ngoài viết sách về tâm linh con cảm nhận được sự liên kết về nội dung chính yếu về việc tìm hiểu nguồn cội của chính mình là như nhau, tuy được sử dụng với những từ ngữ diễn tả khác nhau, con rất tâm đắc về những quyển sách bác viết. Con viết thư này chỉ mong những điều như sau:
Thôi dừng vật lý là thôi luân hồi
Thôi sử dụng tánh người
Ta dùng tánh phật thoát liền tử sanh
Phật đã dạy con rõ rành
Ai ham vật chất thanh danh
Sẽ đi trong kiếp luân hồi ngàn năm
Cuộc sống cứ mãi đua tranh
Tranh dành của cải, hơn thua nhau hoài
Nay người giành, mốt người đòi
Thay nhau trả nợ, vay hoài vậy sao
Con cảm thấy quá mệt nhoài
Cuộc đời đau khổ quá rồi Phật ơi
Nước mắt con cứ tuông rơi
Đến ngày được gặp thiền tông
Nhận ra tánh phật con vui trong lòng
Thì ra sống với tánh phật
Là mình cứ sống không vướng không mắc
Vào cảnh trần thế là xong luân hồi
Mĩm cười trong lòng thảnh thơi
Ta đây cứ thấy cứ nhìn vậy thôi
Nghe thì cứ biết là nghe
Không suy không tưởng là xa luân hồi
Cuộc đời chỉ có vậy thôi
Là hết phiền não hết liền tử luân
Con nay đã hiểu đã thông
Mong ngày về với quê xưa của mình
Được duyên lớn thì con mong
Giúp người người hiểu được thiền tông
Để về phật giới là nơi quê mình.