* Người sáng lập ra thiền viện thì gọi là Viện Chủ sao lại không cho!
* Người hướng dẫn pháp môn thiền giải thoát sao không cho gọi là Thiền Tông!
* Việt Nam không cấm tự do ngôn luận miễn là không gây ảnh hưởng và vi phạm pháp luật trong Nước sao lại không cho đưa lên mạng!
– Điều gì ngăn cấm thì cũng phải hợp tình hợp lý, chớ đâu phải vì ảnh hưởng đụng chạm đến những sai lầm mà chống đối phản bác. Người bình thường đã nên như vậy huống chi là những người tu hành. Thái độ tu hành như vậy sao mà tiến bộ cho được!
– Tuy biết rằng như vậy, nhưng chắc Viện Chủ cũng đã lường trước được những khó khăn sẽ gặp phải không Viện Chủ?
– Thế giới này là thế giới của Ma Vương mà, là thế giới ảo tưởng, tràn đầy lực lượng phủ định. Cho nên con người khó lòng nhận chân giả-thiệt. Nếu có người cố gắng phơi bày chân lý cho người đời thì Ma Vương chắc chắn sẽ tìm mọi cách ngăn cản bên trong, thậm chí trực tiếp hảm hại.
– Trước đây thiền sinh có làm một bài thơ về Ma Vương đề khuyên bạn bè trên Facebook, nay gặp lúc Viện Chủ đang phiền muộn, xin tặng Viện Chủ để giải khuây:
ĐẠI MA VƯƠNG
Ma Vương đâu có ở xa,
Trong tâm ta đó cùng chung một nhà,
Biết thì làm chủ thân ta,
Không thì Ma đó dẫn đường ta đi.
Phật bảo con ráng lo tu,
Ma Vương thì bảo tội gì mà tu,
Trên đời đủ món ăn chơi,
Sơn hào hải vị nhìn mà thấy ham.
Phật bảo nhìn người già kìa,
Ma Vương thì bảo hãy nhìn em teen,
Đào tơ mơn mởn căng đầy,
Phi công thì trẻ chiều em hết mình.
Phật bảo có tử có sanh,
Ma Vương thì bảo ta đây chẳng già,
Chẳng có sanh tử chi đâu,
Ta đây tài cáng ngang bằng trời kia.
Phật thôi chỉ biết lắc đầu,
Bỏ đi về chốn Niết Bàn yên thân,
Nhắn lời thương gởi thế gian,
Ma Vương dụ dỗ nghe lời thì nguy.
Ma Vương bảo chớ lo nhiều,
Địa ngục đen tối là nơi hưởng nhàn,
Sao người thoát khỏi tay Ta,
Tam Giới làm chủ trong lòng bàn tay.
Phật bảo con muốn thoát thân,
Thì Tâm kia đó ráng tầm mà đi,
Đó là cửa ngỏ thoát Ma,
Tâm kia nhắm hướng có ngày gặp TA.
CÔNG VĂN làm VĂNG CÔNG
Khổ cho người Nước Việt Nam,
Bao năm tâm tối bao điều vô minh,
Với bao hủ tục thần quyền,
Lạy thần lạy quỷ chìm trong biển trần.
Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam,
Đã không hướng dẫn người mình sáng lên,
Để yên bá tánh cúng dường,
Để mà tận hưởng ông này bà kia.
Ngày nay Viện Chủ Nguyễn Nhân,
Ra công phá chấp người dân Nước mình,
Chỉnh đốn dân trí sáng lên,
Để cho nước mạnh sánh vai cùng Người.
Giáo Hội Phật Giáo không vui,
Vì khi dân tỉnh còn đâu cúng dường,
Cho nên cậy thế ức hiền,
Ra công văn bảo Thiền Tông phải dừng.
Bảo rằng bức xúc người dân,
Ảnh hưởng đoàn kết nên không cho làm,
Đây là cái tính quan liêu,
Giữ nguyên lề lối cũ mèm như xưa.
Đây là nói chuyện công khai,
Nếu ai bức xúc thì liền hỏi ngay,
Lý là trên hết đó mà,
Cho rằng vô lý chỗ nào nói đi.
Còn gây ảnh hưởng kết đoàn,
Thói cũ không bỏ sao mà tiến đây,
Theo Phật chẳng phải như vầy,
Chỉ có làm tớ cho thầy ma vương.
Thôi thì an ủi vài câu,
Với Ngài Viện Trưởng Thiền Tông chùa mình,
Ai nghe thì cứ dạy thiền,
Bên ngoài biển khổ cũng đành nhìn thôi.
Sydney, Úc Châu,
Thiền sinh Thái Nguyệt Lâm.