Tôi biết, cô biết, đừng cho … bà ấy biết!

Tôi biết, cô biết, đừng cho … bà ấy biết!

Tôi biết, cô biết, đừng cho … bà ấy biết!

Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy

Phật tánh không nay không xưa

Phật tánh không thêm, không bớt, không thừa

Người thấy sanh tử dây dưa

Hai thứ không chạm chỗ xưa Niết Bàn.

Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy

Thiền Tông chẳng kiếm chẳng tìm

Chẳng quán, chẳng tưởng nhận liền tánh nghe

Tánh nghe, tánh thấy là bè

Đưa Người Thanh tịnh về miền quê xưa.

Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy

Như Lai dạy rõ cụ rằng

Ngọc châu như ý ở hằng nơi ta

Dù tìm được gần hay xa

Ngọc châu như ý thật là bỏ đi.

Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy

- Tri kiến lập tri tức vô minh bổn

Tri kiến bất lập tri, tức tánh Niết Bàn

- Thiền tông không quán tưởng cầu

Ngồi thiền vạn kiếp vẫn sâu luân hồi.

Phật Hoàng Trần Nhân Tông dạy

Vọng tưởng mà cầu huyền linh

Là tìm sanh tử để mình vui chơi

Thiền tông Phật bảo mình Thôi

Thôi đi tất cả hết rồi trầm luân.

Phật Hoàng Trần Nhân Tông dạy

Tu Thiền mà Quán hay cầu

Chẳng khác đốt lửa giữa bầu bão giông

Thiền tông mà cố dụng công

Dụng công mà được bỏ sông cho rồi.

Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy

Cuộc sống hiện tại của ông

Là sống Nhân quả nên ông khổ sầu

Dù sống cao sang đến đâu

Cũng là luân chuyển không đâu an nhàn.

ĐỨC PHẬT THÍCH CA MÂU NI DẠY

ĐẦU TIÊN NHƯ LAI THUYẾT ĐẠO MẦU

CÁC ÔNG TRIỆT NGỘ CHỖ THÂM SÂU

NHƯ LAI MỪNG CÁC ÔNG THẤU HIỂU

NGỌC CHÂU NHƯ Ý CHẲNG TÌM, CẦU.

ĐỨC LỤC TỔ HUỆ NĂNG DẠY

BỒ ĐỀ VỐN KHÔNG CÂY

SÁNG KHÔNG PHẢI NHỜ ĐÀI

XƯA NAY KHÔNG PHẢI VẬT

CHỖ NÀO DÍNH BỤI NHƠ.

NĂM ANH EM NGÀI KIỀU TRẦN NHƯ NÓI

DỤNG CÔNG TÌM KIẾM PHẬT LÀM CHI

TRỰC NHẬN CHÂN TÂM NGỘ TỨC THÌ

TRẦN KIA SAO SUYẾN PHẢI LÌA BỎ

TÂM KIA TỊNH SÁNG NHẬN NGAY ĐI.

ĐỨC PHẬT THÍCH CA MÂU NI DẠY

THIỀN THANH LÀ NHẤT TỰ THIỀN

BUÔNG, DỪNG, THÔI, DỨT HẾT LIỀN TỬ SANH

Ở TRONG VẬT LÝ ĐUA TRANH

ĐUA TRANH CÀNG MẠNH TỬ SANH, KÉO MÌNH.

ĐỨC PHẬT HOÀNG TRẦN NHÂN TÔNG DẠY

THIỀN TÔNG THANH TỊNH MÀ TÙY DUYÊN

ĐÓI ĐẾN THÌ ĂN MỆT NGỦ LIỀN

TRONG NHÀ CÓ BÁU THÔI TÌM KIẾM

ĐỐI CẢNH VÔ TÂM CHỚ HỎI THIỀN.

Các bài khác
Tôi biết, cô biết, đừng cho … bà ấy biết!

Tôi biết, cô biết, đừng cho … bà ấy biết! 

Ông Võ Quốc Anh, sanh năm 1949, tại huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam, hỏi: – Kính Trưởng ban, Thầy có biết cốt truyện Bà già đốt am không? 

Trưởng ban trả lời: Tôi có biết cốt truyện ấy. Ông Võ Quốc Anh hỏi tiếp: – Vậy Trưởng ban giải cho tôi hai câu dưới đây được không? 

Trưởng ban nói: – Xin mời ông. Ông Võ Quốc Anh hỏi: Câu một: Vì sao lần đầu cô gái đem cơm cho vị thiền sư, cô ôm cổ ông, ông nói: – Tôi ở đây tu hành hơn ba năm, hiện nay tâm tôi như cây khô đá chết, tôi không còn cảm xúc gì nữa. Cô gái về nhà trình lại với bà chủ am, bà ấy nói: – Ông thiền sư này, tu thiền không làm lợi ích cho ai, nên bà liền đuổi ông đi và đốt am. Câu hai: Ông thiền sư ấy đi hơn một năm, trở lại xin bà già: – Hiện giờ tôi đã biết tu thiền rồi, xin bà giúp tôi tu lại, bà già đồng ý. Sau ba tháng, bà già cũng bảo đứa cháu gái, khi đem cơm cho vị thiền sư, cháu cũng ôm cổ ông thiền sư ấy, coi ông ta có hành động hay lời nói gì, về đây trình lại cho bà. Đứa cháu gái làm y như lời dặn của bà chủ am. Lần này ông thiền sư ấy nói với cô gái: – Tôi biết. – Cô biết. – Đừng cho bà ấy biết. Cô gái về trình với bà già, bà liền đến am đảnh lễ vị thiền sư ấy. Thật, nghe qua hai phần lời nói trên, tôi không hiểu gì cả, đối với người tu thiền, nghe sao mà phàm tục quá. Tôi có đem cốt truyện này hỏi nhiều vị giảng sư, nhưng không vị nào trả lời, có vị đồng ý trả lời, nhưng chúng tôi thấy không thoả mãn. Vậy xin Thầy giải đáp cho tôi hai câu nói của vị thiền sư ấy được không? Trưởng ban trả lời: Đây là cốt truyện trong thiền sử Trung Hoa, cốt truyện ấy như sau: – Ngày xưa, ở thị trấn Phong Vân thuộc tỉnh Giang Tô, có bà già tên là Đường Thúy Giang. Bà đọc được tập Huyền Ký của Đức Lục Tổ Huệ Năng công bố ra, bà lãnh hội được “Yếu chỉ Huyền Ký này”. Bà là một người giàu có, thấy ở nước Trung Hoa thời đó, người tu theo đạo Phật, hầu hết là những người tu hành để có chứng và đắc, tức không giải thoát được. Bà biết pháp môn Thiền tông, là pháp môn Đức Phật dạy giúp ai muốn giải thoát, nên bà có công bố cho tất cả những vị tu hành theo đạo Phật biết: – Vị nào, tu hành mà trong thời gian ngắn đạt đạo, bà sẽ cất am và nuôi cho vị ấy tu và bà đài thọ tất cả. Có ông “Thiền sư” Khánh An đến nói với bà: – Tôi ngồi thiền dụng công tu trong 3 tháng sẽ đắc đạo. Bà liền mời ông Thiền sư này đến nhà, cất cho ông 1 am tranh ,để ông chuyên tu hành để được đạo. Ba tháng sau, bà bảo đứa cháu gái khi đem cơm cho ông ăn, cháu ôm cổ và hôn ông, coi ông phản ứng như thế nào. Đứa cháu gái làm đúng như bà chủ am dạy. Ông Thiền sư này nói với cô gái: – Tôi ở đây dụng công tu hành, hiện nay thân tôi như cây khô đá chết! Cô cháu gái về trình với bà chủ am lời nói của vị Thiền sư này. Bà chủ am ra ngoài am, nói với ông Thiền sư này: Thật uổng công tôi nuôi ông tu hành, ông tu sau cùng rồi để thành cây khô đá chết, không giúp ích cho ai được. Bà chủ am, mời ông ra khỏi am và đốt am. Giải thích lý do bà chủ am đốt am: * Ông Thiền sư này áp dụng pháp môn tu hành “Diệt tận định”. Cái hiểu biết của ông tu Diệt tận định như sau: – Về tâm: Ông thấy nó cứ lăng xăng, nên ông quyết chí dẹp cái lăng xăng này, để tâm ông được định. Khi tâm ông được định rồi, thì Phật tánh của ông sẽ hiện ra. – Về thân: Cái thân tứ đại của ông, ông thấy nó là nhơ nhớp và thích đủ chuyện trên đời, nên ông dụng công ép cho nó khô kiệt. Lối tu này, ông áp dụng lối tu mà Đức Phật dụng công tu hành thuở ban đầu, gọi là Nguyên thủy, ông cho là đúng nhất. Nhưng ông ngồi dụng công tu hành hoài, mà Phật tánh của ông không hiển lộ. Bà chủ am này biết, dù có nuôi ông này tu suốt đời, ông cũng là một người phàm phu thôi, nên đuổi ông đi và đốt am. Ông đi được 3 tháng, may mắn cho ông: gặp được 1 vị Thiền sư thứ thiệt, dạy ông pháp môn “Như Lai Thanh tịnh thiền”, nên ông biết được công thức giải thoát. Ông mới trở lại xin bà chủ am nuôi ông tu tiếp, bà chủ am đồng ý. Ba tháng sau: Bà chủ am bảo đứa cháu gái, khi đem cơm cho ông ăn, cũng ôm cổ và hôn ông như lúc trước. Lần này, ông nói với cô gái như sau: – Tôi biết. – Cô biết. – Đừng cho bà ấy biết. Đứa cháu gái về học với bà, bà đến am đảnh lễ vị Thiền sư này. Giải thích lý do bà chủ am đảnh lễ vị Thiền sư này: – Bà biết, ông thầy này tu pháp môn “Như Lai Thanh tịnh thiền”, ông biết công thức giải thoát, nên giúp cho nhiều người biết, đúng với câu Đức Phật dạy: – Mình giác, giúp cho nhiều người giác như mình. Giải rõ tu Như Lai Thanh tịnh thiền: – Người tu, khi mình nhận ra Phật tánh thanh tịnh của chính mình, thì mình tự biết, không nói cho người khác biết được. Tức “Tôi biết”. – Ông đã biết công thức tu, ông dạy lại cho người khác, người khác cũng biết như mình. Tức “Cô biết”. – Pháp môn Như Lai Thanh tịnh thiền này, người tu không ai biết. Tức “Bà ấy không biết”. Pháp môn Như Lai Thanh tịnh thiền này, là pháp môn tuyệt mật của Đức Phật dạy, nên Như Lai chỉ dạy và truyền riêng cho Tổ Thiền tông. Do đó, trong các kinh điển phổ thông không thấy pháp môn Như Lai Thanh tịnh thiền này. Ông Võ Quốc Anh nghe Trưởng ban giải thích hết những câu hỏi của mình, ông hết sức vui mừng và cám ơn!

Trích quyển “Những câu hỏi về Thiền tông – quyển 1” – tác giả Nguyễn Nhân.

 

 


 

NƠI TU TẬP GIÁC NGỘ VÀ GIẢI THOÁT

Bản quyền thuộc: thientong.com.vn

Website: http://thientong.com.vn - Email: chuathientongtandieu@gmail.com

Nơi dành cho những ai muốn Giác ngộ - Giải thoát.

 


            

Copyright © 2017 THIENTONG. All Rights Reserved.Design by Nina Co, Ltd
Đang online: 3 | Hôm nay: 347 | Hôm qua: 266 | Tổng truy cập: 756939
Đặt câu hỏi trực tuyến